Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa

Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa Phiêu Lượng Hải Yêu Rồng Bay Phượng Múa: Long Vương Thật Xấu Xa - Quyển 1 Chương 23: Khởi sắc tâm [1]

Tuy rằng là cơm rau dưa, nhưng là không biết vì cái gì, Long Duệ lại ăn vô cùng thơm, lại cảm thấy vô cùng ngon, hoàn toàn không thua những món ăn ở Long Cung.

Rất nhanh,

ba món ăn trên dĩa chỉ gắp sơ qua đã hết, nhìn Long Duệ ăn ngon lành, Tử Tô thật ra cảm thấy sửng sốt, nhìn nam nhân này ăn tựa như đã tám trăm năm chưa từng ăn cơm, vừa rồi còn la hét inh ỏi. Không nói gì khách sáo với hắn nữa, nàng ôm Tiểu Long Nhi ngồi ở trên sô pha nghỉ ngơi.

Long Duệ cũng cảm thấy mỹ mãn từ trên bàn cơm chuyển qua ngồi bên cạnh nàng, bởi vì ở đây không còn chỗ ngồi nào khác, ngoại trừ cái sô pha nhỏ bên cạnh nàng.

“Long Vương, ăn ngon không? Sao không ăn tiếp?” Tiểu Long Nhi cười tủm nhìn Long Duệ vừa mới ngồi xuồng bên cạnh nũng nịu hỏi, vừa rồi nhìn thấy bộ dáng ăn uống như lang như só thực sự buồn cười.


Long Duệ gật gật đầu, sau đó phát hiện mình ở trước mặt của Tiểu Long Nhi, hắn dường như không thể biểu hiện được chút uy nghiêm nào, chỉ có ngoan ngoãn nghe theo bé.

Tiểu Long Nhi không tiếng động nở nụ cười, thật sự là một Long Vương thú vị, ở trước mặt bé giống như một đứa bé lớn xác, đối với hắn nói gì nghe nấy, đúng là vui thật.

Thấy Tiểu Long Nhi cùng gã đàn ông xấu kia nói chuyện, Tử Tô tự nhiên sinh ra hờn giận, nhưng con không đuổi hắn, nàng có không thích cũng không tác dụng, cho nên sinh hờn dỗi một mình.

Một lát sau, nàng phát hiện thời gian đã không còn sớm, ngày mai nàng lại bắt đầu đi làm, vì thế không chút nghĩ ngợi liền ôm bé vào phòng.

“Bảo Bối à, mẫu hậu giúp con tắm rửa.” Nàng đem Tiểu Long Nhi đặt ở trên giường, nói với bé một tiếng, sau đó liền xoay người đi vào toilet xả nước, xả nước xong, mới cởi tất cả quần áo trên người của bé, ôm thấy thân thể trần trụi của bé thả vào trong nước, để mặc hắn vẫy vùng trong nước thỏa sức chơi đùa.


Long Duệ thấy, tò mò bước đến, hắn nhìn thấy thân mình trần trụi của Tiểu Long Nhi, phi thường đáng yêu, cũng cao hứng chạy lại để xem.

Tiểu Long Nhi gặp nước vô cùng hứng thú phấn khích, thân thể nhỏ bé vừa mới chạm vào nước, liền hưng phấn hoa tay múa chân, ở trong cái chậu không lớn lắm tự mình chồi lên hụp xuống, tay chân bé nhỏ nghịch ngợm lung tung.

Tử Tô không để ý tới hắn, cầm cái vòi sen tắm xịt nước vào người Tiểu Long Nhi cọ sát, Tiểu Long Nhi thực ngoan thực nghe lời, ngoan ngoãn để mặc nàng tùy ý cọ rửa thân thể mình, sau đó chờ nàng kì cọ xong, một lần nữa nhào vào trong chậu nước, hắn lại vui ở trong nước khoái hoạt.

“Ê. Cô kia, cô không cần kì cọ cho nó, nó thật sự sạch sẽ.” Long Duệ không thích nàng kì cọ loạn trên mình của Tiểu Long Nhi, nhịn không được liền lên tiếng nói.

Tử Tô làm như không nghe thấy hắn nói gì, chỉ nhìn Tiểu Long Nhi đang nghịch nước, lúc này mới bồng hắn đứng lên, hướng dưới vòi sen dội lại lần nữa.

Tiểu Long Nhi vẫn hi hi ha ha, không thèm để ý mẫu hậu muốn ẳm hắn đến đâu, mãi đến khi đem hắn đến trên giường, lấy khăn tắm thật to, choàng vào.

“Bảo Bối à, con nằm ở đây đợi mẫu hậu một lát, mẫu hậu tắm rửa xong sẽ vào ngủ cùng con.” Tử Tô lau khô thân thể hắn, mặc cho hắn cái áo ngủ nhỏ nhắn dễ thương xong, thế này mới nói với hắn vô cùng trìu mến.

Tiểu Long Nhi hiểu biết gật gật đầu, mặt mày hớn hở, chính mình ở trên giường lăn lộn.

Tử Tô liền yên tâm lấy quần áo đi tắm rửa, Long Duệ còn đang đứng đó, thấy nàng đi rồi, liền thật cẩn thận ngồi ở trên giường.