- Tác giả: Hỏa Hồng
- Thể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không
- Trạng thái: Đang ra
- Độ dài: 906
- Đọc đầy đủ truyện Phụ Nữ Có Thai Cũng Xuyên Qua tại: https://metruyenchu.net/phu-nu-co-thai-cung-xuyen-qua
Ngất!
Thói đời gì a, nàng hiện tại là phụ nữ có thai, một người bình thường bị xoay vòng như thế cũng trở thành đần độn, phụ nữ có thai chẳng phải là càng. . . . . .
Bất an nhíu mày, loại cảm giác bay trên không trung thật không tốt!
Đột nhiên phịch một tiếng, nàng rốt cục rơi xuống đất, Lộ Nhi khẩn trương che chở bụng, nhưng nàng phát hiện cảm giác rơi xuống đất không phải là rất đau, dưới thân thể mềm nhũn , không phải là thực cứng. . . . . .
Đây là cái gì? Giường sao?
Vận khí của nàng không tệ, cảm giác từ nơi cao như vậy rơi xuống, thế nhưng không có ngã chết, còn ném tới trên giường!
Có điều là tư thế có chút khó coi a, chổng vó, giống như không thể nào lịch sự hơn!
Hừm, thế nào cảm giác có chút không đúng lắm?
Khó khăn lật người, cô lỗ một cái mới gặp giường, mà chỗ nàng vừa mới nằm hình như là. . . . . .
Hai người, hai người nằm cùng nhau!
Hơn nữa còn là một nam một nữ, toàn thân trơn bóng linh lợi, bọn họ giống như, có thể đang làm chuyện gì. . . . . .
“A. . . . . .”
Một tiếng thét kinh hãi, Lộ Nhi vội vàng dùng tay che mắt ——
Phi lễ chớ nhìn, phi lễ chớ nhìn, bọn họ thậm chí quần áo cũng không mặc, bọn họ đang vận động, mà nàng. . . . . .
Mà nàng, may mắn như vậy liền rơi trên người bọn họ ——
Rơi vào trên người bọn họ đang vận động!
Ô ô, nàng cái gì cũng không thấy, Bảo Bảo cũng không thấy a. . . . . .
“Hai người tiếp tục. . . . . . Tôi cái gì cũng không thấy. . . . . . Cái gì cũng không thấy. . . . . .”
Lộ nhi che mắt tượng trưng, cố gắng bỏ qua ánh mắt phát hỏa của hai người kia ——
Cũng đúng, lúc này, trên giường đột nhiên có người người rơi xuống, ai sẽ không nổi giận đây?
“Hai người không cần nhìn tôi như vậy, tôi thật cái gì cũng không thấy. . . . . .”
Bên cạnh yên lặng, Lộ Nhi có chút sợ. Nàng cũng không phải là cố ý, thật không phải là cố ý, bọn họ cũng không cần hẹp hòi như vậy, nóng giận như vậy nhìn nàng chứ?
“Gia, nàng tại sao ở trên giường của chúng ta a. . . . Thiếp, thiếp về sau sống thế nào. . . . . . Ô ô. . . . . .”
Nữ nhân đáng chết ở đâu chui ra? Ta đã bao nhiều lâu không được thị tẩm rồi?