Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm

Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm Ta Là Sâu Hại Vạn Năm Nhật Ký Du Lịch Dị Giới Nguy Hiểm - Quyển 1 Chương 27

“Có mọi người ở đây sao em lại rời công hội chứ!”

“Hách Thuần, công hội của chúng ta tuy có hơi kém, nhưng mọi người đều rất tốt, đặc biệt là Hội trưởng.”

Thật ra, Hách Thuần cũng cảm giác được hội viên trong công hội đều là người tốt, Hội trưởng cũng rất tốt nhưng sao tính cách mọi người không có ai bình thường hết á!

“Darklin, chúng ta sắp tới chưa?”

“Trước khi trời tối chúng ta sẽ vào một thôn rất phồn hoa! Nhưng mà có cái hộp của em thì chúng ta không cần ở trong thôn làm gì.”

Hách Thuần cảm thấy thật cạn lời, thùng hàng mà cứ kêu hộp này hộp nọ!

“Chúng ta không cần vào thôn mua gì đó sao?”



“Em chưa chuẩn bị kỹ đã ra ngoài làm nhiệm vụ hay gì mà cần mua? Thế là không được đâu nhá.”

“Không phải, em chỉ muốn mua chút hoa quả tươi cho Airavata.”

“Airavata có thể ăn cỏ mà!”

Hách Thuần cho rằng nó trông giống voi thì phải ăn trái cây mới đúng. Nhưng bây giờ nhìn lại sáu cái mũi thật dài kia, voi sao có thể mạnh bằng!

Giles và Pu Nasen đi phía trước quay đầu lại hô: “Hách Thuần, chúng ta sắp phải đi qua một khu rừng, nhớ cẩn thận, ban ngày cũng có ma thú hoạt động, tốt nhất phải ra khỏi rừng trước khi trời tối. Chúng ta phải tăng tốc ngay thôi.”

Sau khi nói xong, bọn người Pu Nasen tăng tốc, Hách Thuần cũng thúc giục Airavata đi nhanh hơn. (D.D. Lê quý đôn) Thật ra dù có nhanh thế nào cũng chỉ nhanh hơn lúc nãy một chút mà thôi. Không lâu sau đó, họ vào rừng. So với khu rừng trước kia họ ở lại, khu rừng này rất rất nhỏ, nhưng muốn dùng tốc độ này để ra khỏi rừng trước khi trời tối thì thật là viễn vông. Hách Thuần phái người máy tra xét khắp rừng sau đó nhàn tản thưởng thức phong cảnh, Darklin ngồi bên cạnh cũng nhàm chán xoa kiếm trên tay.


Lúc này, Hách Thuần kiểm tra thông tin người máy truyền đến qua màn hình trên tay. Mấy ngày nay, cô chưa từng lừa gạt những người bạn đồng hành của mình. Hơn nữa, họ cũng biết Hách Thuần có những thứ kỳ kỳ quái quái nhưng chẳng ai hỏi. Chỉ khi Hách Thuần lấy ra thứ gì đó họ cảm thấy mình có thể dùng được sẽ ngỏ ý muốn mua, cơ mà Hách Thuần lại chưa từng thu tiền. Darklin thấy thứ trên tay Hách Thuần phát ra ánh sáng gì đó, bên trong là hình ảnh của rừng rậm, nàng hỏi: “Đây là cái gì vậy? Sao em làm được?”

“À… đang nhìn xem cái rừng này có gì.”

“Hách Thuần, em nhất định phải ở lại công hội nha, chị không muốn nhân tài như em lại bị người ta hốt mất! Nếu em thiếu vật dùng luyện kim gì thì cứ nói với chị, chị sẽ tìm giúp em cho bằng được!”

“Chị cứ yên tâm, em không đi đâu. Có công hội tốt còn có bạn hiền sao mà em nỡ đi. Mấy công hội khác chưa chắc đã có những đồng bạn đoàn kết như công hội Goblet Siaili.”

Mấy ngày nay, kỳ thật Hách Thuần đã nảy sinh tình cảm với công hội Goblet Siaili, Hội trưởng nhiệt tình, bạn bè có tính cách quái dị nhưng nhưng những lúc quan trọng lại rất có tình, công hội này có rất nhiều tiếng cười!

“Hách Thuần, nếu năm sau em tỏa sáng trong giải đấu xếp hạng, chị dám chắc công hội chúng ta dù không lên hạng thì vẫn sẽ nổi như cồn!”


“Chị nói công hội có giải đấu xếp hạng hả? Mấy năm qua công hội chúng ta phái người dự thi như thế nào?”

“Vốn chúng ta sẽ tổ chức đấu loại trong công hội sau đó cử mười người đứng đầu làm đại biểu tham gia giải đấu xếp hạng công hội. Giải đấu xếp hạng năm nay vừa vặn rơi ngay vào dịp Bách Thảo Tiết mỗi năm một lần, tất cả các công hội vừa phải chuẩn bị diễu hành vừa phải chuẩn bị tiết mục!”

“Thế những năm trước chúng ta chuẩn bị ra sao?”

“Cả công hội phân bố khắp đại lục nên chúng ta chỉ cần diễu hành và biểu diễn trong thành của mình là được, cứ ba năm giải đấu xếp hạng công hội sẽ rơi trúng Bách Thảo Tiết một lần nên cứ thế thành quen. Coi như các công hội đánh nhau xong lại tỷ thí theo cách khác đi. Những công hội thất bại trong dịp đấu xếp hạng càng ra sức chuẩn bị mấy cái này.”

“Nếu chúng ta thi đấu thất bại có phải cũng bị rớt hạng không?”

“Vậy thì không! Thật ra cuối cùng còn phải xem thực lực chỉnh thể nữa. Phần thi cuối cùng trên cơ bản là đấu đội, những năm qua chúng ta đấu đội luôn chiếm ưu thế, quốc gia cũng sẽ phái cao tầng tới để quan sát trận đấu, 50 tên xếp hạng cuối cùng sẽ do các giám khảo dựa trên thực lực tổng thể của cả công hội để xếp hạng”